Ta muốn về với những kỷ niệm xưa
Thời ấu thơ bây giờ không còn nữa
Mùa lũ lụt sắn khoai thay cơm bữa
Muối đậu rang mùi sả ruốc thơm nồng
Đêm mưa về đồng làng nước mênh mông
Chơm mớ cá mang về nhà kho vội
Trời lạnh quá nên lười không tắm gội
Hương phù sa chăn gối cũng “thơm mùi” .
Ngày gió lạnh không áo ấm co ro,
Cơm độn sắn, cá đồng kho lá ném
Không đủ no, mạ nhường con vơi chén
Cục đường đen! Thương lắm cắn dè chừng…
Ta muốn về nơi chẳng thể nào quên
Chờ trăng lên, trên bến sông quờ quạng
Đạp gốc rạ đau chân quên chạng vạng
Mạ gọi về tắm rửa, ới con ơi !
Ta lớn lên xa quê dạt vào đời
Đi nhiều lắm những miền xa, đất lạ
Chiều nay nhìn hoàng hôn qua kẻ lá
Muốn khóc òa, thương quá một miền quê...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét