Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2011

CHÙM THƠ CỦA NGUYỄN THỊ HOÀNG OANH - Giáo viên trường tiểu học Hải Hòa )



QUÊ EM XỨ HẢI

Anh hãy về xứ Hải quê em
Ngó mà xem bốn bề cát trắng
Tháng sáu, năm gió Lào và nắng
Mùa mưa về ngập trắng đồng quê


Anh hãy về vùng biển Hải Khê
Ghé Hải An, Hải Dương kề đó
Thoảng hương thơm trầm bay trong gió
Hải Quế kìa anh có dừng chân


Trọn niềm vui anh đến Hải Xuân
Rồi Hải Thiện, Hải Quy, Hải Vĩnh
Một miền quê sống trong yên tĩnh
Nhưng nặng tình nặng nghĩa yêu thương


Ngược vô Nam anh ghé Hải Trường
Đến Hải Sơn, Hải Tân, Hải Chánh
Ngắm Ô Lâu trong xanh lấp lánh
Về Hải Hòa ngắm ánh vàng rơi


Về quê em xứ Hải người ơi !
Miền đất học trang đời ghi mãi
Tự hào thay quê em xứ Hải
Vượt đói nghèo đến bến tương lai


----------------------------------------------------------------------

                                                                         

KHÚC HÁT NHỮNG DÒNG SÔNG


Đất nước ta Việt Nam hình chữ "ét" (S)

Như gắn liền mảnh đất những dòng sông

Ngược vào Nam ta sẽ gặp Cửu Long

Thăm chợ nổi sông Vàm rồi sông Hậu

Bến Ninh Kiều bao thuyền ghe chen đậu

Đêm trở mình ai dìu bước giai nhân?

Xuôi Tiền Giang du khách nhớ dừng chân

Thăm cây trái miệt vườn, nghe vọng cổ

Bắc Cần Thơ dập dìu nghe sóng vỗ

Thoáng điệu buồn câu Dạ cổ hoài lang

Ra miền trung nghe khúc khải hoàn giang

Nhìn sóng nước sông Hàn nơi xứ Quảng

Vẳng xa xa câu hò đâu thoang thoảng

Tràng Tiền buồn soi bóng nước Hương Giang

Ô Lâu xanh thấp thoáng bóng đò ngang

Tiếng trẻ nhỏ nô đùa trên sóng nước

Thạch Hãn thời hoa đỏ bao năm trước

Vẫn nặng tình nặng nợ với phù sa

Qua Quảng Trị ta lại đến Đông Ha

Nhìn sông Hiếu một dòng xanh chảy mãi

Nhớ một thời chia ly sông Bến hải

Vợ trông chồng phai nhạt mái đầu xanh

Đến sông Gianh chia đôi thời Trịnh - Nguyễn

Sông Lam nguồn: nước bên đục bên trong

Ngắm sông Thương nước vẫn chảy đôi dòng

Đưa người ấy theo chồng về xứ khác

Bạch Đằng Giang - Chi Lăng còn chôn xác

Hồng Hà reo khúc hát "áo nâu sòng"

Những dòng sông tôi nhớ mãi trong lòng

Dù chở nặng niềm đau hay nổi nhớ

Những dòng sông gắn liền tên xứ sở

Khúc "giang tình" vang vọng mãi trong tôi.

------------------------------------------------------------------------


NHỮNG CÁI BÌNH THƯỜNG


Có những cái bình thường

Nhưng mang nặng tình thương

Như rốn con - nhau mẹ

Suốt dặm trường con mang



Như một đám cỏ hoang

Người đời ai nhìn lại

Từ trong lòng cỏ dại

Chảy mạch nguồn sinh sôi



Như khúc hát đưa nôi

Tuổi thơ ai cũng biết

Lời mẹ ru tha thiết

Bên con hoài tháng năm



Như giữa tháng trăng rằm

Trăng tròn rồi trăng khuyết

Có ai người thương tiếc

Tròn khuyết một vầng trăng



Như chỉ một búp măng

Mọc lên từ tre cội

Biết bao ngày tắm gội

Măng mới lớn thành tre



Như giữa những trưa hè

Ai cho con gió mát

Ai ngân nga tiếng hát

Ấp ủ tình yêu thương



Có những cái bình thường

Dù đi khắp bốn phương

Cũng không sao hiểu hết
Ôi những cái bình thường.
                          NGUYỄN THỊ HOÀNG OANH  

chuyện vui sưu tầm từ internet


Cô giáo hỏi hs:
- Tim đập bao nhiêu lần/phút
Hs trả lời:
- Dạ!Tim đập 8 vạn 4 ngàn 600 lần nhớ em ạ


2 đứa nhỏ đang chơi trốn tìm
- 1 đứa tìm lại chỗ cánh cửa hỏi:
- Có ai trốn trong đây không?
- Không! Kiếm chỗ khác đi!


Chồng về nhà say mèm.
Vợ tức quá, đấm túi bụi, cứ mỗi cú đấm lại hét câu:
- Có uống nữa không hả?! Có uống nữa không hả?
- Có, có! Rót đi


Một người nói vọng xuống 1 cái giếng sâu:
- Có ai ở dưới đấy không?
Dưới giếng vọng lên:
- Không có ai ở dưới này đâu, xuống đây đi


Thư mời
- 1 người tên "Xí" viết thư mời người tên "Khỏa" tới nhà ăn tiệc với ND như sau:
"Khỏa thân!
Khi nhận đc thư này hãy mau chạy đến nhà Xí ăn tiệc nhé"


Trong giờ sinh học
- Cô hỏi Heo '' Tim có vai trò gì "?
- Heo nhanh nhảu trả lời
=>Dạ, Tim có nhiệm vụ hát song ca với Minh Hằng ạ !

Trong một quán nhậu:
Cho anh thêm 2 bát thịt dê em ơi
- cùng lúc đó 2 ông khách mới vào:Cho 2 bát thịt chó!
Anh bồi hướng vào bếp la lớn:
-2 dê ăn thêm,2 chó mới vào!!


Một anh đi cắt tóc
- Anh muốn để mái hay cạo?
- Cạo đi cho mát
Sau khi cắt xong anh ta soi gương nói:
- Cạo xấu lắm, thôi để mái đi ha?

Hai y tá khiêng bệnh nhân vào phòng cấp cứu,bsĩ hỏi:
-Có nặng ko?
-Thưa,gấp quá,chúng tôi chưa kịp cân!


Thằng VN đi chung vơí thằng Mỹ.. bị thằng thứ 3 ném đá trúng
-Thằng Mỹ nói: who?
-Thằng VN nói: Ai... ?
Thế là thằng VN nhập viện..


Buông tay anh ra!
- Em không buông!
- Buông ra nhanh lên em!
- Em không rời xa anh đâu.
- Anh nhìn thấy tờ 500k,nhanh không thằng khác nó nhặt mất bây giờ


Giun đất con hỏi giun mẹ:
- Bố con đi đâu rùi mẹ?
Giun mẹ trả lời:
- Bố con đi câu cùg các bác rồi!


Tèo mở tài liệu trong giờ KT bị cô bắt:
- E xin lỗi cô! e mong cô tha thứ cho e, e hứa lần sau e sẽ cẩn thận hơn ạ

ẢNH SƯU TẦM (Yến Lê . câu nhi - hải tân )


không đề.


            







Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

HƯNG NHƠN MÙA LŨ .

        XIN CHÀO NHỮNG ANH EM TRONG LÀNG ĐI LÀM ĂN XA QUÊ.ĐẾN HẸN LẠI LÊN.NĂM MÔ CŨNG RỨA, MÙA LỤT LÀ MÙA NGHỈ NGƠI CỦA LÀNG MỀN SAU MỘT NĂM LÀM LÚA, NĂM NI LÀNG MỀN ĐƯỢC MÙA CẢ 2 VỤ LÚA,MỘT PHẦN ZỜ TRỜI, MỘT PHẦN LÀ NHỜ SỰ LAO ĐỘNG CỦA BÀ CON TRONG LÀNG BIẾT ĐẦU TƯ MÁY MÓC VÀO ĐỒNG RUỘNG NÊN KHI HƯNG DƠN MỀN CẮT XONG THÌ NHỮNG LÀNG LÂN CẬN CÒN VẬT LỘN VỚI LŨ LỤT ĐỂ DÀNH GIẬT TỪNG HẠT LÚA NGOÀI ĐỒNG
       HẸN VỚI ANH EM XA QUÊ ĐÃ LÂU MÀ HÔM NAY MỚI ĐƯA NHỮNG HÌNH ẢNH MÙA LỤT Ở QUÊ LÊN BLOG ĐƯỢC, RẤT NHIỀU ANH EM GỌI ĐIỆN, GỬI MAIL HỐI THÚC, HƠI CHẬM TRỄ XÍ ANH EM THÔNG CẢM.!
   (Qua đây cũng báo cáo với anh em trong làng, vì trang Blog chính của làng là hungnhon.village.com thời gian qua hoạt động không thường xuyên, nên từ nay anh em ai có bài viết gì thi gửi mail về địa chỉ photokhoa.nguyen@gmail.com để Khoa tiện đăng bài lên. Mong anh em xa quê góp ý kiến ủng hộ )

cổng làng mùa nước nổi
Đình Làng
Chùa
Đường làng không khói bụi

Thành mập
Tập kết đi kiếm ít mồi nhậu
Thêm chú thích
Thịt chuột xào. món nhậu mà "một thằng gắp năm thằng dòm "
Mùa Lụt mà ...!

Làng mền khi mô cũng ry đây ! NĂM NI ĐƯỢC MÙA LÀNG TỔ CHỨC ĂN MỪNG, ĂN UỐNG VUI VẺ XONG ĐEM GHE CỎ RA ĐUA, ĐUA MÀ KHÔNG BĂNG RÔN KHẨU HIỆU, CỜ HOA CHI HẾT. GIẢI THƯỞNG THÌ CÓ MẤY ĐẠI GIA , VÀ TIỀN 3 XÓM GÓP VÀO, AI CÓ SỨC THÌ NHẢY XUỐNG GHE BƠI THÔI
TÂY THÀNH về ..!

TRUNG CHÍNH tiếp theo..,....
ĐÔNG AN nghênh chiến (thế mạnh mà)
Không Bàn Quan, không vè rốn. So mũi ghe mà bơi.
....Động trống..
quyết liệt với nhau từng tấc "hoái"..
ĐÔNG AN nhất rồi..
Đường làng rộn rả hẳn lên, dưới bơi trên cũng đua..
phát thưởng

kết thúc một ngày vui vẻ, xóm mô về xóm nấy liên hoan
----------------------------------------------------------------------------

mình chỉ tâm đắc nhất mỗi một tấm hình cuối cùng này

doại la doại . lên la lên...

HƯNG NHƠN NGÀY MÙA - NGUYỄN NHƯ KHOA ( Hưng Nhơn, Hải Hoà, Hải Lăng, Quảng Trị )

* Tôi vừa nhận được thư và ảnh của NGUYỄN NHƯ KHOA ở  Hưng Nhơn, Hải Hoà, Hải Lăng, Quảng Trị. Tôi chưa gặp " phó nháy" này nhưng qua ngôn ngữ viết rất dễ thương. Một bức ảnh đẹp lại hiện thực trên đồng đất quê nhà của Khoa !
Khoa mong tôi đề thơ  và nhân đây tôi cũng mong bạn bè TRI ÂM CÁC nhìn ảnh đề thơ nhé. Tôi tiếp tục post lên trang này. Cảm ơn Như Khoa và xin giới thiệu đến mọi người! ( Võ Văn Hoa)

k hn 

----------------------------


 Thơ đề ảnh của NGUYỄN NHƯ KHOA

CHƯA VỀ THĂM RỐN LŨ
HƯNG NHƠN ĐÃ VÀO MÙA
NÔNG NGHIỆP CƠ GIỚI HOÁ
ĐẤT TRỜI CŨNG CHÀO THUA !
                                               VÕ VĂN HOA



MÙA GẶT

Em gửi đến tôi quê hương
Qua bức tranh Hưng Nhơn mùa gặt
Vạt nắng ươm vàng thóc mẩy căng óng mướt
Chẽn lúa trĩu oằn quyện má rám, mồ hôi

Tôi yêu quê mình thuở chị hát đưa nôi
Đất nước ru tôi khúc ca người nông dân chân chất
Chiền chiện mắt nâu giọng líu lo rót mật
Ông cắm nhánh mạ xuống bùn bà nhóm lửa thổi rơm

Đất nước trong tôi mỗi ngày một lớn hơn
Nỗi nhớ niềm thương bay cao theo cánh diều ngược gió
Bức tranh ngày mùa vẽ tuổi thơ tôi dải yếm buồm mây
Hồn quê thanh tao, ống kính mỏng nghĩa dày

Những hạt gạo đi muôn nẻo khắp trời
Có nhớ bàn tay của người gặt hái?
Nước Việt của tôi trải qua bao gian nan khổ ải
Mới dâng được cho đời khung cảnh bình yên

Thôn xóm tôi dịu hiền
Nửa đêm thức cùng trăng lao xao đập lúa
Cho tôi được mảnh mai áo lụa
Yêu thương và tự hào
Quê tôi
Việt Nam

Võ Thị Như Mai
14/9/2011

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

..NHỚ THẦY !


    Vậy là ngày cúng 50 ngày của chú, cũng là Thầy dạy nghề của tôi đã qua được một tuần, đã muốn post những hình ảnh và các bài điếu văn của bạn hữu Thầy lên đã lâu nhưng hôm nay mới thực hiện được.
Xin đăng lên để mọi người cùng chia sẻ. Cũng như lời tri ân của chủ nhân blog này gửi đến Thầy !


CON
                                                     Gửi con trai : Nguyễn Kim Tuấn

Tiết vào thu đẹp mà số con không đẹp
Ai dắt con đi, ai biết hở trời!
Đêm lấp lánh muôn ngàn tinh tú
Một tia rơi ngơ ngác ở chân xa….
                                  “…..con ta?”
                                                        Ba : Nguyễn Thanh Xuân
----------------------------------------------------------------------------------


NHỮNG BÀI ĐIẾU VĂN CỦA ANH EM  BẠN HỮU THẦY .



KHÓC CHÚ TUẤN
                                                                                                        Lê Diễn
                                      Chú Tuấn ơi !
Chú là ai mà xuất hiện giữa đời này
Chú tung tăng vui chơi và cười nói
Cuộc đời đâu phải là sân khấu rối
Nhưng chú muốn làm kẻ chủ trò
Có một nơi nói và giữa lòng người
làm đau thương người phụ nữ (những Hạ, những Tâm, những Ý và những vân vân)
Tôi la chú, chú cười hì hì “kệ họ”
“Em xuống cuộc đời là chỉ để rong chơi”
Không cần biết ai đau khổ
Chú đâu biết rằng họ đau khổ, tôi đau khổ, anh em đau khổ
Thương chú như ruột gan máu mủ
Mà sao chú có thể tức tưởi ra đi
Đau thương nào bằng từ biệt sinh ly

Để ông đã gần trăm tuổi
Phải lặn lội vào nhìn xác chú
Nước mắt ông không còn để khóc chú
Nước mắt ông chảy ngược vào lòng
Thương chú lắm và cũng điên chú lắm
Chú ơi chú, càng nói nhiều càng điên càng đau lòng tôi lắm
Thôi chú đi đi
Từ nay tôi không còn chú để chén chú chén anh
Để nói chuyện loanh quanh cuộc đời
Về phận người và về những người phụ nữ
Thôi chú đi đi, vĩnh biệt chú
Thôi chú đi đi
Vĩnh biệt chú,/.


 ---------------------------------------------------------------------------------------------
KHÓC CHÚ TUẤN
                                                                                                             LÊ HẢI


Đau đớn thay, tin chú đi bàng hoàng sửng sốt.
giữa lưng trời sét đánh ngang tai
lòng ngậm ngùi uất nghẹn buổi chia phôi
lời vĩnh quyết nghẹn trong lờì huyết lệ
khóc than nào xóa được nổi đau riêng
dẫu vẫn biết chuyện tử sinh là chuyện của vô thường
nhưng đoạn trường vĩnh biệt quá tang thương
khóc làm chi, thương nhớ mà chi
chuyện củ nhắc mà rưng rưng tiếc nuối.

Nhớ khi xưa
Chú là người đã quen nghèo khó nhưng nụ cười vẩn nở trên môi
Cười cợt giữa nhân gian tuế toái
Chú khép lòng đăng đắng kiếp tha phương
cười cợt mãi nhưng lòng đắng chát
có gì đâu mà than vãn sự đời
nhận lại riêng mình nổi chua sót khôn nguôi
chú đã sống bằng một đời chân thật
chẳng bao giờ hờn ghét một ai
miệng nhiều khi hang hùm hang sói
nhưng lòng từ bi thương mến mọi người
ai cần gì chú cũng giúp ngay
mọi việc mới nghe thôi, đã nguyện hết lòng
chẳng bao giờ so đo đong đếm
thương chú quá bát ngát trời mây tím
chốn quê nhà tha thiết một người con

Chú ra đi.
vợ thương chồng da diết những niềm đau
nghĩa tào khang nặng lắm những nổi niềm
thương là thương trong vòng xoay cuộc sống
vợ bên chồng vượt qua bến gian nan
chừ thế đó mùi mồ hôi vẩn nồng nàn trên gối
                                                     vội ra đi chẳng trăn trối điều gì

Nhớ là nhớ thuở đá vàng hẹn ước
nửa đời kia đã bỏ ngõ lời thề
đêm sâu lắng một mình ai quờ quạng
gánh nặng này biết san sẻ cho ai
Anh anh ơi !
Bỏ lại em giữa chốn đời hiu quạnh
để từ nay em cô lẻ một mình
Những mặn nồng từ nay xin khép lại
Xin một lời tạ tội cùng ai

Con khóc cha lời ai điếu làm sao kể hết
Mất cha rồi mới thấy bóng cha xưa
đời của cha chẳng bao giờ kể lể
Thương con mình lặng lẻ lo toan
Lo cho con thuở ấu vuông tròn
Từng miếng ăn giấc ngủ, cha một đời nặng nợ vì con
Thương là thương ước nguyện vẩn chưa thành
Con cái lớn nhưng còn ngu ngơ quá đổi
vẩn là măng chưa thể thành tre
vì sự nghiệp chưa nên đầu nên đủa
cha vội vàng khuất núi ra đi
con mất cha như đàn gà con mất mẹ
đường đời còn lắm nổi truân chuyên…?

Người cha già năm xưa đi biền biệt
tuổỉ chín mươi lặng lẽ quay về
Mong sum vầy chưa đủ hàn gắn vết thương đau
Thương đời em năm tháng mỏi mòn
Vẩn một mình chèo chống giữa gian lao
Mẹ cũng xa rồi, đau lắm nghĩa cù lao.
Bóng cha già heo hút giữa đường xa

Chú ra đi
Bạn cũ quây quần đau đớn
Quanh chiếu rượu vẫn dành riêng cho chú
Người em xưa đã sống hết lòng cái nghĩa khí trùm lên tất cả
lấy nghĩa tình nông nổi để thương nhau
Thương chú quá Tuấn ơi!...Lữ đời sao nghiệt ngã
Cuộc vui kia chưa đến lúc tàn
Sao chú nở bỏ anh em ở lại chốn bụi trần hụt hẫng một người đi
Thương chú quá Tuấn ơi ! Đời da diết quá
Huế, Sài Gòn, Đà Lạt, Đông Hà, Bến Đá …
Chú bên anh thắm nghĩa thắm tình
Mọi việc nhà mình chú lo toan vất vả
Sợ anh em buồn chẳng nói năng chi
Chú ra đi
Ai cũng khóc cho một đời luân lạc
Thương thằng em tấm thân gầy năm tháng
Mái nhà nhỏ lèo bèo trung ngõ nhỏ
Cả gia đình mưa nắng giữa trần gian
Đời vẩn thế hát ca mà ngậm đắng
Dẩu muôn trùng lấy thế làm vui

Thôi thôi thôi
Nhắc làm chi uất nghẹn bồi hồi, lòng thêm xót tủi
Đưa chú về đây.
Quê cũ nghèo như đời ta thưở ấy
Vùng đất này vẫn thấm nghĩa chôn nhau
Đường vẫn xưa lối về vẫn cũ
Của một đời đau đáu nổi hoài hương
Thôi thôi thôi Chú ở lại quê nhà yêu dấu
Nắm đất này
Giọt lệ này
                                                                          Khóc vĩnh biệt ngàn thu,/.

---------------------------------------------------------------------------------------


KHÓC BẠN

Lời vĩnh biệt bạn Tuấn – do Nguyễn Đức Sơn
Thay mặt đọc trong lễ truy điệu nhân ngày mất của bạn 30-8-2011

 Hôm nay chúng tôi đứng trước linh cửu Nguyễn Như Tuấn nghẹn ngào rơi lệ. Hồi nhỏ chúng mình thường gọi mầy tao, riêng bạn có biệt danh là Cu Núp.
 Đầu năm Tân Mão 2011 chúng mình họp mặt đầu xuân nói chuyện vui đùa Nam tào Bắc đẩu vui buồn ríu rít. Bây giờ còn văng vẳng chưa phai chuyện.
Bàn đến chuyện tài chính của nhóm trong việc hiếu hỷ.
Bạn đứng dậy: “Tao đăng ký trước“. Đứa nào chết trước, được một triệu đồng, cả nhóm cười ha hả thấy vui quá.
Ôi ! không ngờ. Mộng Nam kha chưa tỉnh giấc lúc tàn canh
Miền Tây Trúc đã tìm nơi tính sổ
Ở ngoài này được tin Tuấn qua đời bọn mình sửng sốt,. Nhớ những gì hôm qua còn đó kỷ niệm thời học trò bạn hữu bên nhau. Hình bóng bạn cứ lờn vờn không rời trong tâm trí.
Dung mạo một mai vắng vẻ
Như bảo xô cây ngã ngậm ngùi thay
Âm dương đôi ngã xa vời
Mây phủ núi kia trông càng đau đớn nhỉ
Dạo này bạn hay về quê,tháng trước về lo việc mồ mả Tổ Tiên, bây giờ lần này bạn về luôn với Tiên tổ đó cỏi trăm năm trời khéo hẹp hòi thay lỡ một chút đời sao mau đến thế.
Bây giờ không còn nữa, nhìn lại vợ con bạn bọn mình không cầm được nước mắt.
Tuổi 60 chưa phải vội vàng chi mà bỏ bạn bỏ bè bỏ trần gian sớm thế! Còn đó cả một khoảng trời và người thân thuộc ai hay.
Người thế ấy mà sao phận thế ấy. Số trời xui khiến cỏi âm dương đôi ngã xa vời, vận đến đây hay mệnh đến rồi, một chút nữa thôi nắm đất vùi thân xác. Đường bạn hữu trăm năm không gặp nữa.
Ôi ! Thôi thôi. Từ đây xa cách cỏi trần muôn thuở
Tìm đâu thấy bạn, bạn đã đi xa. Mấy lời từ biệt thương bạn củ, bọn mình vĩnh biệt bạn nhé! Núp ơi …
                                                           Tập thể lớp nhất Hải Kinh
                                                                    Niên khóa 1963-1964
                                                                      30-8-2011 ( 02-8-Tân Mão)
 -------------------------------------------------------------------------------------------- 

MỘT SỐ HÌNH ẢNH TRONG ĐÁM TANG


Tang lễ được cử hành tại nhà riêng 01/16 đường Lý Thái Tổ- Đà Nẵng
Di quan và đưa về quê nhà lúc 3h ngày 30-8-2011
Lễ cúng lúc đi đường tại Lăng Cô - Huế
Cúng đường lúc đi qua cổng Làng Ưu Điềm (quê ngoại của chú)
Hàng thương Họ Nguyễn chuẩn bị Lễ yết tổ
về với tiên tổ
Linh cữu Thầy đi qua tiệm hình của học trò
Chuẩn bị Di quan

Trở về cát bụi

Về với đất mẹ