Vậy là ngày cúng 50 ngày của chú, cũng là Thầy dạy nghề của tôi đã qua được một tuần, đã muốn post những hình ảnh và các bài điếu văn của bạn hữu Thầy lên đã lâu nhưng hôm nay mới thực hiện được.
Xin đăng lên để mọi người cùng chia sẻ. Cũng như lời tri ân của chủ nhân blog này gửi đến Thầy !
CON
Gửi con trai : Nguyễn Kim Tuấn
Tiết vào thu đẹp mà số con không đẹp
Ai dắt con đi, ai biết hở trời!
Đêm lấp lánh muôn ngàn tinh tú
Một tia rơi ngơ ngác ở chân xa….
“…..con ta?”
Ba : Nguyễn Thanh Xuân
----------------------------------------------------------------------------------
NHỮNG BÀI ĐIẾU VĂN CỦA ANH EM BẠN HỮU THẦY .
KHÓC CHÚ TUẤN
Lê Diễn
Chú là ai mà xuất hiện giữa đời này
Chú tung tăng vui chơi và cười nói
Cuộc đời đâu phải là sân khấu rối
Nhưng chú muốn làm kẻ chủ trò
Có một nơi nói và giữa lòng người
làm đau thương người phụ nữ (những Hạ, những Tâm, những Ý và những vân vân)
Tôi la chú, chú cười hì hì “kệ họ”
“Em xuống cuộc đời là chỉ để rong chơi”
Không cần biết ai đau khổ
Chú đâu biết rằng họ đau khổ, tôi đau khổ, anh em đau khổ
Thương chú như ruột gan máu mủ
Mà sao chú có thể tức tưởi ra đi
Đau thương nào bằng từ biệt sinh ly
Để ông đã gần trăm tuổi
Phải lặn lội vào nhìn xác chú
Nước mắt ông không còn để khóc chú
Nước mắt ông chảy ngược vào lòng
Thương chú lắm và cũng điên chú lắm
Chú ơi chú, càng nói nhiều càng điên càng đau lòng tôi lắm
Thôi chú đi đi
Từ nay tôi không còn chú để chén chú chén anh
Để nói chuyện loanh quanh cuộc đời
Về phận người và về những người phụ nữ
Thôi chú đi đi, vĩnh biệt chú
Thôi chú đi đi
Vĩnh biệt chú,/.
---------------------------------------------------------------------------------------------
KHÓC CHÚ TUẤN
LÊ HẢI
Đau đớn thay, tin chú đi bàng hoàng sửng sốt.
giữa lưng trời sét đánh ngang tai
lòng ngậm ngùi uất nghẹn buổi chia phôi
lời vĩnh quyết nghẹn trong lờì huyết lệ
khóc than nào xóa được nổi đau riêng
dẫu vẫn biết chuyện tử sinh là chuyện của vô thường
nhưng đoạn trường vĩnh biệt quá tang thương
khóc làm chi, thương nhớ mà chi
chuyện củ nhắc mà rưng rưng tiếc nuối.
Nhớ khi xưa
Chú là người đã quen nghèo khó nhưng nụ cười vẩn nở trên môi
Cười cợt giữa nhân gian tuế toái
Chú khép lòng đăng đắng kiếp tha phương
cười cợt mãi nhưng lòng đắng chát
có gì đâu mà than vãn sự đời
nhận lại riêng mình nổi chua sót khôn nguôi
chú đã sống bằng một đời chân thật
chẳng bao giờ hờn ghét một ai
miệng nhiều khi hang hùm hang sói
nhưng lòng từ bi thương mến mọi người
ai cần gì chú cũng giúp ngay
mọi việc mới nghe thôi, đã nguyện hết lòng
chẳng bao giờ so đo đong đếm
thương chú quá bát ngát trời mây tím
chốn quê nhà tha thiết một người con
Chú ra đi.
vợ thương chồng da diết những niềm đau
nghĩa tào khang nặng lắm những nổi niềm
thương là thương trong vòng xoay cuộc sống
vợ bên chồng vượt qua bến gian nan
chừ thế đó mùi mồ hôi vẩn nồng nàn trên gối
vội ra đi chẳng trăn trối điều gì
Nhớ là nhớ thuở đá vàng hẹn ước
nửa đời kia đã bỏ ngõ lời thề
đêm sâu lắng một mình ai quờ quạng
gánh nặng này biết san sẻ cho ai
Anh anh ơi !
Bỏ lại em giữa chốn đời hiu quạnh
để từ nay em cô lẻ một mình
Những mặn nồng từ nay xin khép lại
Xin một lời tạ tội cùng ai
Con khóc cha lời ai điếu làm sao kể hết
Mất cha rồi mới thấy bóng cha xưa
đời của cha chẳng bao giờ kể lể
Thương con mình lặng lẻ lo toan
Lo cho con thuở ấu vuông tròn
Từng miếng ăn giấc ngủ, cha một đời nặng nợ vì con
Thương là thương ước nguyện vẩn chưa thành
Con cái lớn nhưng còn ngu ngơ quá đổi
vẩn là măng chưa thể thành tre
vì sự nghiệp chưa nên đầu nên đủa
cha vội vàng khuất núi ra đi
con mất cha như đàn gà con mất mẹ
đường đời còn lắm nổi truân chuyên…?
Người cha già năm xưa đi biền biệt
tuổỉ chín mươi lặng lẽ quay về
Mong sum vầy chưa đủ hàn gắn vết thương đau
Thương đời em năm tháng mỏi mòn
Vẩn một mình chèo chống giữa gian lao
Mẹ cũng xa rồi, đau lắm nghĩa cù lao.
Bóng cha già heo hút giữa đường xa
Chú ra đi
Bạn cũ quây quần đau đớn
Quanh chiếu rượu vẫn dành riêng cho chú
Người em xưa đã sống hết lòng cái nghĩa khí trùm lên tất cả
lấy nghĩa tình nông nổi để thương nhau
Thương chú quá Tuấn ơi!...Lữ đời sao nghiệt ngã
Cuộc vui kia chưa đến lúc tàn
Sao chú nở bỏ anh em ở lại chốn bụi trần hụt hẫng một người đi
Thương chú quá Tuấn ơi ! Đời da diết quá
Huế, Sài Gòn, Đà Lạt, Đông Hà, Bến Đá …
Chú bên anh thắm nghĩa thắm tình
Mọi việc nhà mình chú lo toan vất vả
Sợ anh em buồn chẳng nói năng chi
Chú ra đi
Ai cũng khóc cho một đời luân lạc
Thương thằng em tấm thân gầy năm tháng
Mái nhà nhỏ lèo bèo trung ngõ nhỏ
Cả gia đình mưa nắng giữa trần gian
Đời vẩn thế hát ca mà ngậm đắng
Dẩu muôn trùng lấy thế làm vui
Thôi thôi thôi
Nhắc làm chi uất nghẹn bồi hồi, lòng thêm xót tủi
Đưa chú về đây.
Quê cũ nghèo như đời ta thưở ấy
Vùng đất này vẫn thấm nghĩa chôn nhau
Đường vẫn xưa lối về vẫn cũ
Của một đời đau đáu nổi hoài hương
Thôi thôi thôi Chú ở lại quê nhà yêu dấu
Nắm đất này
Giọt lệ này
Khóc vĩnh biệt ngàn thu,/.---------------------------------------------------------------------------------------
KHÓC BẠN
Lời vĩnh biệt bạn Tuấn – do Nguyễn Đức Sơn
Thay mặt đọc trong lễ truy điệu nhân ngày mất của bạn 30-8-2011
Hôm nay chúng tôi đứng trước linh cửu Nguyễn Như Tuấn nghẹn ngào rơi lệ. Hồi nhỏ chúng mình thường gọi mầy tao, riêng bạn có biệt danh là Cu Núp.
Đầu năm Tân Mão 2011 chúng mình họp mặt đầu xuân nói chuyện vui đùa Nam tào Bắc đẩu vui buồn ríu rít. Bây giờ còn văng vẳng chưa phai chuyện.
Bàn đến chuyện tài chính của nhóm trong việc hiếu hỷ.
Bạn đứng dậy: “Tao đăng ký trước“. Đứa nào chết trước, được một triệu đồng, cả nhóm cười ha hả thấy vui quá.
Ôi ! không ngờ. Mộng Nam kha chưa tỉnh giấc lúc tàn canh
Miền Tây Trúc đã tìm nơi tính sổ
Ở ngoài này được tin Tuấn qua đời bọn mình sửng sốt,. Nhớ những gì hôm qua còn đó kỷ niệm thời học trò bạn hữu bên nhau. Hình bóng bạn cứ lờn vờn không rời trong tâm trí.
Dung mạo một mai vắng vẻ
Như bảo xô cây ngã ngậm ngùi thay
Âm dương đôi ngã xa vời
Mây phủ núi kia trông càng đau đớn nhỉ
Mây phủ núi kia trông càng đau đớn nhỉ
Dạo này bạn hay về quê,tháng trước về lo việc mồ mả Tổ Tiên, bây giờ lần này bạn về luôn với Tiên tổ đó cỏi trăm năm trời khéo hẹp hòi thay lỡ một chút đời sao mau đến thế.
Bây giờ không còn nữa, nhìn lại vợ con bạn bọn mình không cầm được nước mắt.
Tuổi 60 chưa phải vội vàng chi mà bỏ bạn bỏ bè bỏ trần gian sớm thế! Còn đó cả một khoảng trời và người thân thuộc ai hay.
Người thế ấy mà sao phận thế ấy. Số trời xui khiến cỏi âm dương đôi ngã xa vời, vận đến đây hay mệnh đến rồi, một chút nữa thôi nắm đất vùi thân xác. Đường bạn hữu trăm năm không gặp nữa.
Ôi ! Thôi thôi. Từ đây xa cách cỏi trần muôn thuở
Tìm đâu thấy bạn, bạn đã đi xa. Mấy lời từ biệt thương bạn củ, bọn mình vĩnh biệt bạn nhé! Núp ơi …
Tập thể lớp nhất Hải Kinh
Niên khóa 1963-1964
30-8-2011 ( 02-8-Tân Mão)
--------------------------------------------------------------------------------------------
MỘT SỐ HÌNH ẢNH TRONG ĐÁM TANG
Tang lễ được cử hành tại nhà riêng 01/16 đường Lý Thái Tổ- Đà Nẵng |
Di quan và đưa về quê nhà lúc 3h ngày 30-8-2011 |
Lễ cúng lúc đi đường tại Lăng Cô - Huế |
Cúng đường lúc đi qua cổng Làng Ưu Điềm (quê ngoại của chú) |
Hàng thương Họ Nguyễn chuẩn bị Lễ yết tổ |
về với tiên tổ |
Linh cữu Thầy đi qua tiệm hình của học trò
Chuẩn bị Di quan |
Trở về cát bụi |
Về với đất mẹ |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét