Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2011

CHÙM THƠ CỦA NGUYỄN THỊ HOÀNG OANH - Giáo viên trường tiểu học Hải Hòa )



QUÊ EM XỨ HẢI

Anh hãy về xứ Hải quê em
Ngó mà xem bốn bề cát trắng
Tháng sáu, năm gió Lào và nắng
Mùa mưa về ngập trắng đồng quê


Anh hãy về vùng biển Hải Khê
Ghé Hải An, Hải Dương kề đó
Thoảng hương thơm trầm bay trong gió
Hải Quế kìa anh có dừng chân


Trọn niềm vui anh đến Hải Xuân
Rồi Hải Thiện, Hải Quy, Hải Vĩnh
Một miền quê sống trong yên tĩnh
Nhưng nặng tình nặng nghĩa yêu thương


Ngược vô Nam anh ghé Hải Trường
Đến Hải Sơn, Hải Tân, Hải Chánh
Ngắm Ô Lâu trong xanh lấp lánh
Về Hải Hòa ngắm ánh vàng rơi


Về quê em xứ Hải người ơi !
Miền đất học trang đời ghi mãi
Tự hào thay quê em xứ Hải
Vượt đói nghèo đến bến tương lai


----------------------------------------------------------------------

                                                                         

KHÚC HÁT NHỮNG DÒNG SÔNG


Đất nước ta Việt Nam hình chữ "ét" (S)

Như gắn liền mảnh đất những dòng sông

Ngược vào Nam ta sẽ gặp Cửu Long

Thăm chợ nổi sông Vàm rồi sông Hậu

Bến Ninh Kiều bao thuyền ghe chen đậu

Đêm trở mình ai dìu bước giai nhân?

Xuôi Tiền Giang du khách nhớ dừng chân

Thăm cây trái miệt vườn, nghe vọng cổ

Bắc Cần Thơ dập dìu nghe sóng vỗ

Thoáng điệu buồn câu Dạ cổ hoài lang

Ra miền trung nghe khúc khải hoàn giang

Nhìn sóng nước sông Hàn nơi xứ Quảng

Vẳng xa xa câu hò đâu thoang thoảng

Tràng Tiền buồn soi bóng nước Hương Giang

Ô Lâu xanh thấp thoáng bóng đò ngang

Tiếng trẻ nhỏ nô đùa trên sóng nước

Thạch Hãn thời hoa đỏ bao năm trước

Vẫn nặng tình nặng nợ với phù sa

Qua Quảng Trị ta lại đến Đông Ha

Nhìn sông Hiếu một dòng xanh chảy mãi

Nhớ một thời chia ly sông Bến hải

Vợ trông chồng phai nhạt mái đầu xanh

Đến sông Gianh chia đôi thời Trịnh - Nguyễn

Sông Lam nguồn: nước bên đục bên trong

Ngắm sông Thương nước vẫn chảy đôi dòng

Đưa người ấy theo chồng về xứ khác

Bạch Đằng Giang - Chi Lăng còn chôn xác

Hồng Hà reo khúc hát "áo nâu sòng"

Những dòng sông tôi nhớ mãi trong lòng

Dù chở nặng niềm đau hay nổi nhớ

Những dòng sông gắn liền tên xứ sở

Khúc "giang tình" vang vọng mãi trong tôi.

------------------------------------------------------------------------


NHỮNG CÁI BÌNH THƯỜNG


Có những cái bình thường

Nhưng mang nặng tình thương

Như rốn con - nhau mẹ

Suốt dặm trường con mang



Như một đám cỏ hoang

Người đời ai nhìn lại

Từ trong lòng cỏ dại

Chảy mạch nguồn sinh sôi



Như khúc hát đưa nôi

Tuổi thơ ai cũng biết

Lời mẹ ru tha thiết

Bên con hoài tháng năm



Như giữa tháng trăng rằm

Trăng tròn rồi trăng khuyết

Có ai người thương tiếc

Tròn khuyết một vầng trăng



Như chỉ một búp măng

Mọc lên từ tre cội

Biết bao ngày tắm gội

Măng mới lớn thành tre



Như giữa những trưa hè

Ai cho con gió mát

Ai ngân nga tiếng hát

Ấp ủ tình yêu thương



Có những cái bình thường

Dù đi khắp bốn phương

Cũng không sao hiểu hết
Ôi những cái bình thường.
                          NGUYỄN THỊ HOÀNG OANH  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét