Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011

RAU TONG( LÊ DĂNG MÀNH - văn quỹ-hải tân-hải lăng-quảng trị )

Thuộc họ Rong nhưng sống đời tinh khiết chỉ mọc ở “trằm, bàu” nước chảy, thân mềm ẻo lả thả tóc bồng bềnh theo dòng nước. Là món ăn dân dã của người quê đôi bờ sông Ô Lâu thuộc Bắc Thừa thiên – Huế và Nam Hải Lăng, là cây trời cho khỏi trồng mọc nhiều ở dưới đáy song hồ vùng nước ngọt có đất pha cát trắng tinh như “trằm, bàu” ở thôn Niêm thuộc xã Phong Hòa – Thừa thiên Huế thu lượm trong mùa thu đông mò tìm rất khổ cực, bán nhiều ở chợ Hôm Ưu Điềm (chợ chiều Ưu Điềm) và các chợ nhỏ ở những vùng phụ cận. Vì mang thân phận “rong” nên giá rất “bèo”.

     Rau tong ăn sống, cách chế biến đơn giản ít hao tốn: Mua về mở giây buộc, rau bung ra như mái tóc thề xanh rêu ngan ngát, tay cầm trên “troóc  ác”(1), gốc của cây rong,  mà rung cho tim non và rong bèo rơi rụng rồi cắt, nhưng vặn đứt từng đoạn khoảng 10cm thì ăn ngon hơn cắt, nhồi sơ cho mềm nhàu rồi rửa sạch trộn thêm húng quế, rau thơm diếp cá cải con để ăn.

     Quan trọng là nước chắm, rau tong thì quấn quýt gắn bó với mắm ruốc nên “nhị vị tri âm” gặp nhau “mới bắt”, kho nứớc ruốc mỡ heo phải giã chứ không xắt, đổ mỡ vào chảo hay “tréc”(2) đất nung phi khử gia vị nghe thơm, đánh quậy nứơc ruốc lóng cặn rồi cho vào, ruốc sôi mỡ nổi lềnh bềnh, đập ớt tươi, củ ném củ hành thêm vào đốt rơm lửa nhỏ sôi đều là được.

     Đi đồng (làm ruộng) về đập chân cái bộp, rũ bụi ngoài thềm, thoảng mùi ngầy ngậy khói rơm quyện hòa cùng hơi thơm nước ruốc trong “tréc” tỏa ra thơm lừng nằm cạnh “đúa”(3) rau tong bên nồi cơm nóng hoặc môn khoai “sỏn sẻn e ấp” nghiêng nằm chờ đợi… Nghe tiếng Mạ kêu hỏi ai mà không cuống cẳng chạy về?

     Ăn theo lối phàm phu mới ngon, nghĩa là: bới cơm ra chén, gắp một nùi rau chan nước ruốc lên, ớt tươi nằm vắt đỏ lòm “vô tâm và” cả búng nhai ngồm ngoàm rau ráu mới thẩm thấu cái hương vị cay, chát, ngọt, bùi vô phân biệt của Rau Tong, cùng đinh cũng như Quan viên một lần ghé gắp thì muôn thủa không quên trong cái se lạnh của hơi đông quê nhà.

    Ăn cao lương mỹ vị như cung đình còn xâu xé, hơn thua, ghét ganh thừa mứa thì mần răng “thế tử“(4) khỏi lê thê cái “rọt”(5)  đi hút mỡ, ăn như vậy răng bì nổi với rau tong.

     Món rau tong rất hiền như đời của rau. khi sống là nơi nương náu của tôm tép rong rêu trong cơn mưa lũ dữ, khi hoá thân rau là bạn của tiêu hành ném ớt cay sè. Cho nên từ cổ chí kim chưa nghe ai ăn rau tong bị rối loạn tiêu hoá hoặc tiêu chảy.

     Người viết ở quê khi trái mùa cũng quay quắt nhớ Rau Tong. Giờ đây đã đến mùa Rau Tong nên “ mần nghếch”(6) cảm khái đôi ba vần gửi tặng bạn lữ thứ tha hương và người quê Văn Quỹ mến yêu .


RAU TONG


Ngút ngàn độộng(7) cát Thôn Niêm
Dưới trằm(8) lấp lánh Mạ(9) tìm Rau Tong
Bồng bềnh rau lướt sóng đông
Rét run triêng gióng(10) Mạ còng lưng sương(11) 
Phận nghèo rau cũng cảm thương
Chêm(12) cùng khoai sắn đoạn trường giêng hai
Đời con phiêu bạt trần ai
Cao lương thì kệ(13), nhớ hoài Rau Tong 
      (Mùa rau đã về, thu Tân Mão – 2011)


CHÚ THÍCH:

(1)-Tróc ác : đỉnh đầu
(2)-Tréc: bằng đất nung dùng để kho thịt cá, miền Nam gọi là “tộ” (cá rô kho tộ)
(3)-Đúa: rổ rá đan bằng tre
(4)-Thế tử, thái tử : con vua,
(5)-Rọt: ruột, nội tạng của cơ thể.
(6)-Mần nghếch: làm những điều vô ích vớ vẩn
(7)-Độộng cát: cồn cát, gò cát
(8)-Trằm: bàu, ao, hồ
(9)-Mạ: mẹ
(10)-Triêng gióng: quang gánh
(11)-Sương (động từ): gánh
(12)-Chêm: nêm, nhét thêm, kèm thêm.
(13)-Kệ: bỏ qua, xem như không có gì

2 nhận xét:

  1. Cháu nghe các cụ xa quê thường hay kể về món" rau tong nát rót "quê hương,làng cháu thôn Hưng Nhơn nằm cạnh làng Bác còn có tích khôi hài mà các cụ thường kể cho con cháu nghe là mấy mụ hái rau tong thường ở "lổ" lưng vấn ngang một đoạn lạt tre,cứ thế các mụ hụp xuống khe hói vơ rau tong rồi nhét vào xung quang sợi lạt.đến khi rau nhiều che hết không chộ chi cả!...mấy mụ trèo lên bợt rồi thong thả đi về!
    Cháu miền nam

    Trả lờiXóa
  2. hehe.ghi nhận!chuyện ni mới nghe nì.ai rứa hè.?

    Trả lờiXóa