Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

THƠ VÀ THƯ PHÁP LÊ ĐĂNG MÀNH ( 11 năm ngày mất nhạc sỹ Trịnh Công Sơn)





VẲNG LỜI CA ĐAU!


Thinh không gói giữ nhạc anh
Vỗ vào trăng gió thông thênh phương ngoài 
Dẫu đây tắt mất tiếng đời
Dòng da vàng vẫn vọng lời quê hương
Sắc không giọt đắng vô thường
RU ĐỜI ĐÃ MẤT vẫn thương nhớ mà…
Dù trần gian có xót xa
DIỄM XƯA ,CÁT BỤI,RU TA NGẬM NGÙI
BIẾT ĐÂU NGUỒN CỘI,ƯỚT MI
NGUYỆT CA, LẶNG LẼ NƠI NÀY,TÌNH XA
NẤNG THỦY TINH,HOA XUÂN CA
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP,ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG
HOA VÀNG MẤY ĐỘ ,QUỲNH HƯƠNG
RU EM TỪNG NGÓN XUÂN NỒNG,NGẪU NHIÊN
MƯA HỒNG,CÓ NGHE ĐỜI NGHIÊNG
MỘT CÕI ĐI VỀ, GIỌT LỆ THIÊN THU
Tắt rồi cõi tạm phù du
Nhạc còn cháy mãi mà ru phận người
Nhớ anh nhớ quá SƠN ơi!
Hồn tôi máu trộn toàn lời nhạc anh
Ngộ Quê rồi lại tái sanh
Nghêu ngao ca hát loanh quanh đi…về ./.

                                 Lê đăng mành  
                                   tưởng niệm

       (TCS giã từ cõi tạm 1/4/2001- 1/4/2012)
                                                                                
(Chữ in lớn là tên tựa bài hát của TCS.)






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét