Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Thơ Hải Thuỵ-Lê Ngọc Ánh







THA HƯƠNG

        Tặng ; Quý Đồng Hương Huế và Q - Trị

Nói ra ốt - dột lắm tề
Đi mô cũng nhớ ruốc Quê -ớt dầm
Tha hương đã mấy chục năm
... mà chưa quên được sả bằm - muối rang

Trưa hè trời nắng chang chang
Rau lang - bông bín ngô vàng nấu keeng
Kể chi mấy thứ nớ Eng
Tới mùa nước  lụt - càng thêm khóc ròng

Chuột đồng - rau má  xào chung
Nhấp thêm chút đế Kim Long ...chi bằng
Đêm nằm với vợ ngủ trần
Sáng ra " Mạ Hắn " lầm bầm rủa yêu
_   _   _   _   _   _
Mùa đông bếp lửa liu - riu
Cái mùi hăng - hắc của niêu nước chè
Càng nhắc càng mủi... Eng hè
Lâu ni nỏ đặng về Quê ... thỏa lòng !!



TRE QUÊ KẼO KẸT GỌI TA VỀ

Lâu nay cất bước xa Quê
Nói ra mắc cở mặt ê - ẩm lòng
Tháng ngày trắc ẩn phân vân
...bày chi nghiệp - để duyên toàn trớ trêu
Nổi trôi như một lẻ rều
Rày đây mai đó rác - rêu phận người
Ô - Lâu khúc lở khúc bồi
Vì đâu Cha phải đứng ngồi không yên
Sớm - hôm mưa nắng khắp miền
Sắn khoai Mẹ lót... cơm riêng phần mình
Vỡ mùa lạc gót thư sinh
Phương Nam lau cỏ chông chênh nỗi đời
Trán chiều hằn nếp rối bời
Băn khoăn lá trở tìm nơi...rụng về
Cha - Mẹ giờ như gốc tre
Còng lưng kẽo kẹt quanh hè mỏi trông
_   _   _   _   _   _
Cúi đầu xin lạy dòng sông
Cho tôi trở lại - cánh đồng chôn ... nhau !!
                       
                                 HẢI THỤY - LÊ NGỌC ÁNH
                                  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét